Mẹo Nghị luận về vai trò của tiếng mẹ de
Thủ Thuật về Nghị luận về vai trò của tiếng mẹ de 2022
Lê Minh Phương đang tìm kiếm từ khóa Nghị luận về vai trò của tiếng mẹ de được Update vào lúc : 2022-11-15 07:52:04 . Với phương châm chia sẻ Bí kíp Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi Read Post vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha.Trong quá trình giao lưu và phát triển, tiếng Việt đã có sự vay mượn đối với ngôn từ nước ngoài như: Tiếng Anh, tiếng Hán, tiếng Pháp...Vay mượn để làm phong phú hơn cho ngôn từ dân tộc bản địa là thiết yếu, nên làm nhưng cần đảm bảo tính phù hợp để không làm mất đi đi sự trong sáng của tiếng Việt. Anh/chị hãy trình bày quan điểm về việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài.
Nội dung chính Show- 2. Dàn bài chi tiết3. Bài văn mẫuVideo liên quan
Đề bài: Trình bày quan điểm về việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài
Bài làm:
Ngôn ngữ mẹ đẻ của một quốc gia dân tộc bản địa là biểu lộ cho nền văn hóa của đất nước, là di sản vô cùng quý giá của dân tộc bản địa mà ông cha ta đúc kết, hoàn thiện suốt mấy ngàn năm văn hiến, đồng thời là một trong những yếu tố cấu thành đất nước. Ngày nay trong xu thế hội nhập toàn cầu, việc biết thêm một vài ngôn từ để nâng cao trình độ là hoàn toàn hợp lý và thiết yếu, thế nhưng, không vì thế mà tất cả chúng ta bỏ quên không hề trân trọng tiếng mẹ đẻ, thay vào đó tất cả chúng ta phải rất là giữ gìn và phát huy nó như một niềm tự hào của dân tộc bản địa.
Tiếng mẹ đẻ hiểu nôm na là thứ ngôn từ đầu tiên tất cả chúng ta được học và tiếp xúc từ thuở thơ ấu, từ khi tất cả chúng ta khởi đầu có nhận thức. Con người từ khi sinh ra đã được nghe những tiếng à ơi từ lời ru ngọt ngào của bà của mẹ, tiếng nói đầu đời chẳng phải tất cả chúng ta được học ở trường ở lớp mà do chính những người dân thân trong gia đình trong mái ấm gia đình chỉ dạy. Nói như vậy để biết rằng tiếng mẹ đẻ gần như thể là một bản năng được xây dựng trong chính quá trình tất cả chúng ta sinh sống và phát triển, dù không được giảng dạy chính thức ở trường học thì bản thân mỗi con người vẫn hoàn toàn có thể lĩnh hội được thông qua đời sống hằng ngày, thông qua tiếp xúc với xã hội. Tiếng mẹ đẻ là một dạng ngôn từ mang tính chất chất truyền thống và thừa kế, cha mẹ truyền cho con cháu của tớ thông qua quá trình nuôi dạy, là cái gốc gác đã ăn sâu vào máu thịt vào tâm hồn của mỗi con người, trở thành nét đặc sắc riêng cho từng quốc gia, dân tộc bản địa, dùng để phân biệt Một trong những dân tộc bản địa với nhau và thể hiện sự thống nhất của một hiệp hội người.
Tiếng nước ngoài hay còn gọi là ngoại ngữ, là một ngôn từ thứ hai, của một quốc gia dân tộc bản địa khác, việc học tập nó rất trở ngại vất vả, chính bới nó không mang tính chất chất truyền thống và thừa kế, cũng không phải được sử dụng phổ biến trong một hiệp hội người của một quốc gia. Việc tiếp xúc với nó rất hạn chế, đặc biệt con người khó hoàn toàn có thể nói rằng một ngoại ngữ như tiếng mẹ đẻ bởi chất giọng và thói quen sử dụng tiếng mẹ đẻ từ thời ấu thơ. Ngoại ngữ là ngôn từ thứ hai tất cả chúng ta phải học tập tích cực và sử dụng thường xuyên thì mới hoàn toàn có thể sử dụng tương đối thành thạo. Người ta có xu hướng quên đi những ngoại ngữ mà tôi đã học tập, thậm chí là thành thạo, nếu không còn sự củng cố thường xuyên chính bới nó là dạng kiến thức và kỹ năng tích cực rèn luyện, không phải là một thói quen như tiếng mẹ đẻ.
Đất nước đang trên đà hội nhập, Open giao lưu với thế giới, nhằm mục đích thúc đẩy sự phát triển của nền kinh tế tài chính, văn hóa, xã hội. Sự trao đổi giao lưu với người nước ngoài ngày càng trở nên phổ biến và cực kỳ quan trọng trong việc làm. Điều khuyến khích mỗi thành viên cần ý thức tự trau dồi cho mình thêm một vài ngoại ngữ để phục vụ cho nhu yếu việc làm và phát triển bản thân, nâng cao tầm tri thức. Đặc biệt trong những trường học đã tương hỗ update thêm môn ngoại ngữ, phổ biến nhất là tiếng Anh để phục vụ nhu yếu học tập của những em học viên. Đó là một tín hiệu tích cực, đánh dấu sự phát triển và quyết tâm đổi mới của đất nước của nhân dân ta, nhận thức của dân tộc bản địa đã ở một tầm cao mới, thật đáng mừng. Tuy nhiên, tích cực trau dồi ngoại ngữ nhưng tất cả chúng ta cũng phải để ý quan tâm phát triển và củng cố tiếng mẹ đẻ, trước khi tham gia học một ngôn từ khác thì tất cả chúng ta phải nắm cho tinh cho kỹ ngôn từ của dân tộc bản địa cái đã. Chứ đừng để kiểu nửa vời, tiếng nước họ thì bập bẹ tiếng mẹ đẻ cũng chẳng tinh thông, bởi trong cả ngôn từ của nước mình mà cũng không rành thì mặt mũi nào trò chuyện với bạn bè quốc tế, nếu họ hỏi đến, đó là mất gốc, xấu hổ lắm. Chúng ta phải luôn luôn ý thức được rằng tiếng mẹ đẻ là di sản vô cùng quý giá của dân tộc bản địa mà cha ông ta đã mấy ngàn năm phấn đấu để giữ gìn, rồi truyền lại cho con cháu, là niềm tự hào của dân tộc bản địa. Đã là người Việt thì phải lấy tiếng Việt làm cái gốc, để dù đi tới đâu người ta cũng nhận ra: "A, anh là người Việt Nam!", không thể nhầm lẫn với bất kỳ một dân tộc bản địa nào khác.
Biết ngoại ngữ cũng là một niềm tự hào, là thứ để xác định sự nỗ lực của mỗi thành viên trong quá trình hoàn thiện bản thân và sẵn sàng sẵn sàng cho bước đường trong tương lai. Thế nhưng, tất cả chúng ta phải sử dụng ngoại ngữ sau cho đúng và hợp lý, lúc nào dùng lúc nào không, đừng lạm dụng quá mức mà trở thành người kém duyên, thiếu hiểu biết. Nhiều bạn trẻ, tiếng Anh biết được đôi ba chữ, chẳng lấy gì làm tinh thông, ấy thế mà lúc nói chuyện cứ phải chêm thêm mấy từ vào, cốt là để cho nó "sang", để khoe khoang với bạn bè rằng ta đây cũng biết ngoại ngữ. Nhưng làm thế để được gì khi trong mắt người đối diện bạn thật kệch cỡm và vui nhộn, phát âm không chuẩn, cấu trúc của tiếng mẹ đẻ thì bị làm cho rối tung rối mù cả lên, làm mất đi sự trong sáng của tiếng Việt? Và đặc biệt không phải trường hợp nào thì cũng dùng ngoại ngữ, bạn nghĩ sao về việc ông bà, họ hàng xưa nay chỉ nói tiếng mẹ đẻ, bạn lại nói chuyện với họ bằng tiếng Anh, thế không phải là tự tạo sự sự không tương đồng ngôn từ và cực kỳ không tôn trọng người đối diện hay sao? Một quan điểm khác về việc học ngoại ngữ, có người nói rằng ngoại ngữ có hay là không cũng chẳng sao, bởi tôi chẳng bao giờ dùng đến, cũng chẳng có thời cơ ra nước ngoài. Đó là một quan điểm rất là sai lầm, đặc biệt là với những bạn trẻ, sao những bạn biết là không dùng đến, sao những bạn biết là không còn thời cơ? Trong khi ngoài kia, những nhà tuyển dụng luôn yêu cầu trình độ ngoại ngữ nhiều chủng loại làm điều kiện ưu tiên, còn thời cơ ra nước ngoài là vì bản thân bạn tự tạo ra chứ cớ sao nói là không còn thời cơ. Chung quy lại cũng chỉ là vì cái suy nghĩ lười biếng, không năng động, tính ì quá lớn của một bộ phận con người, nếu cứ thế mãi thì bao giờ bạn mới hoàn toàn có thể thành công được đây.
https://thuthuat.taimienphi/trinh-bay-quan-diem-ve-viec-giu-gin-tieng-me-de-va-hoc-tap-tieng-nuoc-ngoai-46172n.aspx
Tóm lại, tất cả chúng ta phải có ý thức giữ gìn tôn trọng và phát huy tiếng mẹ đẻ, luôn tự hào về nền văn hiến 4000 năm của dân tộc bản địa, nó giúp tâm hồn tất cả chúng ta trở nên trong sáng, tìm về với những bình yên, những giá trị văn hóa tốt đẹp, trân quý của dân tộc bản địa. Song song với đó việc học tập ngoại ngữ là vô cùng thiết yếu, giúp tất cả chúng ta mở mang đầu óc, tạo những thời cơ tốt đẹp cho môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường trong tương lai. Đặc biệt đối với ngôn từ nào dù là tiếng mẹ đẻ hay ngoại ngữ tất cả chúng ta cũng phải có thái độ học tập thật tráng lệ, tránh thái độ hời hợt "Nhất bên trọng, nhất bên khinh", hoặc bóp méo ngôn từ.
Đề Nghị luận xã hội 200 từ : suy nghĩ về việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ và học tiếng nước ngoài
Đề Nghị luận xã hội 200 từ : suy nghĩ về việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ và học tiếng nước ngoài
Ôn thi THPT Quốc gia, Bộ đề Nghị luận xã hội 200 chữ.Hãy trình bày quan điểm của anh/chị về việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài.
Bài làm :
Trong thời gian mới gần đây, việc một số trong những bạn trẻ thích “sinh ngoại”, sử dụng tiếng nước ngoài thay cho tiếng Việt đã gây ra nhiều tranh luận. Với tôi, tiếng mẹ đẻ vẫn là vấn đề mà tất cả chúng ta phải gìn giữ, là di sản quý giá của dân tộc bản địa còn tiếng nước ngoài chỉ là một phương tiện để tất cả chúng ta giao lưu với thế giới. “Tiếng mẹ đẻ” là ngôn từ của dân tộc bản địa mình, là tiếng nói gốc của ông bà, cha mẹ,…từ ngàn đời xưa. “Tiếng nước ngoài” chỉ chung mọi ngôn từ khác không phải tiếng mẹ đẻ. Chúng ta cần thực hiện song song cả việc trau dồi tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài. Bởi từng người sinh ra đó đó là từ văn hóa, truyền thống, bản sắc dân tộc bản địa. Ta được nuôi dưỡng từ những lời ru ầu ơ của bà của mẹ, trưởng thành từ chính thứ ngôn từ giản dị, mộc mạc mà sâu sắc ấy. Bên cạnh đó, ngoại ngữ cũng giúp tất cả chúng ta hoàn toàn có thể hội nhập, mở mang tri thức…Giữ gìn tiếng mẹ đẻ không nghĩa là diệt trừ những ngôn từ khác mà cần sử dụng tiếng nước ngoài sao cho phù hợp, không được lạm dụng quá mức. Sử dụng tiếng nước ngoài một cách bừa bãi, thậm chí còn sai lệch, ảnh hưởng đến sự trong sáng của tiếng Việt không làm những bạn sang trọng hơn mà chỉ hạ thấp chính giá trị con người bạn. Rất nhiều những người dân thành công trên trường quốc tế như GS Ngô Bảo Châu hay “thần đồng” Đỗ Nhật Nam nhưng họ vẫn dùng tiếng Việt trong tiếp xúc hay những nội dung bài viết, tiếng nước ngoài chỉ xuất hiện khi thực sự thiết yếu. Nhưng nhiều người quan niệm rằng việc làm không cần đến ngoại ngữ thì không cần học. Đó là suy nghĩ không toàn diện bởi ngoại ngữ không riêng gì có là công cụ thao tác mà còn là một con thuyền đưa ta mày mò với những quốc gia khác. Vì vậy, mỗi tất cả chúng ta cạnh bên việc gìn giữ những giá trị truyền thống của tiếng Việt còn phải không ngừng nghỉ học hỏi them những ngôn từ mới, để môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường them nhiều sắc tố hơn. Với tôi, tiếng Việt giúp tâm hồn tôi trong sáng hơn, bình yên hơn còn những ngôn từ khác sẽ giúp trí tuệ tôi được mở mang, giàu sang hơn. Hãy luôn để tiếng mẹ đẻ và tiếng nước ngoài là những chiếc chìa khóa đưa ta đến với thế giới. Nguồn : Cô Diễm HằngXem thêm : Bộ đề Nghị luận xã hội 200 chữ, những đoạn văn mẫu hay nhất, tài liệu ôn thi THPT Quốc gia:
Bài viết gợi ý:
Tiếng Việt không riêng gì có là ngôn từ dân tộc bản địa mà còn là một niềm tự hào của người Việt Nam. Để hiểu hơn về vấn đề giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt, mời những em cùng tham khảo tài liệu Nghị luận về việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài dưới đây. Chúc những em học tập vui vẻ!
Bạn đang xem: Nghị luận về việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài
2. Dàn bài rõ ràng
2.1. Mở bài
– Dẫn dắt vào vấn đề giữ gìn tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài.
2.2. Thân bài
a. Giải thích
– Ngôn ngữ là phương tiện tiếp xúc quan trọng nhất của con người và xã hội loài người, đảm bảo một mặt truyền đạt và hiểu biết lẫn nhau của những thành viên xã hội. Ngôn ngữ không riêng gì có truyền đạt thông tin mà còn tác động đến nhân cách, hình thành nhân cách và biến hóa theo khunh hướng tốt hoặc xấu.
– Ngôn ngữ không riêng gì có là tấm gương phản chiếu thụ động đời sống xung quanh mà còn can thiệp vào bức tranh thế giới nhân cách, vào văn hóa ngôn từ của nó, đặt vào nó nhãn quan thế giới, sửa đổi, làm biến hóa nhân cách một cách hợp lý.
b. Thực trạng văn hóa ngôn từ tiếp xúc ở người trẻ tuổi lúc bấy giờ
– Trào lưu, “mốt” sử dụng tiếng lóng, tiếng nhại, ngoại ngữ, ngôn từ Tây hóa để tiếp xúc trở thành yếu tố để muốn tự xác định đẳng cấp của tớ đang xâm nhập và phủ rộng ở người trẻ tuổi lúc bấy giờ.
– Xu hướng lệch chuẩn văn hóa ngôn từ trong tiếp xúc của người trẻ tuổi biểu lộ dưới những dạng:
+ Lạm dụng quá nhiều tiếng lóng, từ địa phương cũng như vay mượn từ nước ngoài.
+ Những hiện tượng kỳ lạ biến hóa ngôn từ Tiếng Việt như: gọi đơn vị tiền tệ bằng “k”, chê người khác là “cùi bắp”, hoặc nhại âm, cắt âm…có biểu lộ lệch chuẩn.
+ Ngôn ngữ “Chat” có nhiều kiểu viết tối nghĩa, hoặc biến âm, hoặc biến nghĩa cẩu thả.
+ Hiện tượng nói tục chửi bậy đã trở nên phổ biến ở mọi lớp người, nhưng đặc biệt nghiêm trọng trong thế hệ trẻ.
c. Hậu quả việc lạm dụng tiếng nước ngoài
– Trước hết, không thể phủ nhận rằng, việc sử dụng tiếng lóng, ngôn từ nước ngoài cũng luôn có thể có tác dụng nhất định như: kĩ năng truyền đạt thông tin nhanh, tiết kiệm thời gian (đa phần dùng ký hiệu, viết tắt), có những yếu tố sáng tạo… làm cho hoạt động và sinh hoạt giải trí tiếp xúc cũng phong phú hơn.
– Tuy nhiên, lạm dụng tiếng lóng, tiếng nước ngoài lúc bấy giờ ở người trẻ tuổi làm cho tiếng Việt có rủi ro tiềm ẩn tiềm ẩn bị xâm hại xét về phương diện văn hóa ngôn từ.
+ Làm cho ngôn từ dân tộc bản địa bị méo mó, mất giá trị văn hóa của tiếng Việt, mất bản sắc văn hóa ngôn từ nước nhà.
+ Làm mất đi sự trong sáng của Tiếng Việt và gây ảnh hưởng nguy hại đối với văn hóa ứng xử của con người.
d. Nguyên nhân
– Sự bùng nổ của công nghệ tiên tiến thông tin là mảnh đất nền để lệch chuẩn văn hóa ngôn từ có thời cơ phát triển (Internet, điện thoại…).
– Sự buông lỏng, thiếu sự quản lý ngặt nghèo những trang báo social, những thông tin quảng cáo và kiểm duyệt những phương tiện thông tin đại chúng, nhất là truyền hình:
+ Các phương tiện thông tin đại chúng trong xã hội gây ảnh hưởng lớn đối với sự hình thành những giá trị, thế giới quan, đạo đức của thế hệ trẻ. Việc tiếp cận những văn hóa phẩm lệch lạc thuận tiện và đơn giản làm cho người trẻ tuổi mất trấn áp bản thân.
+ Một số báo cũng đang ra sức cổ xúy cho việc lệch lạc văn hóa ngôn từ ở người trẻ tuổi qua những nội dung bài viết lạm dụng một cách có ý thức nhằm mục đích câu khách, gây ấn tượng đối với độc giả trẻ. Đặc biệt là hiện tượng kỳ lạ ăn theo sự kiện, vụ lợi của những kênh truyền hình vô tình biến một hình tượng lệch lạc trở thành trào lưu nóng, thu hút người trẻ tuổi quan tâm và bắt chước.
– Mặt khác, những nhạc phẩm của những ban nhạc, lời của những bài hát sử dụng từ ngữ thiếu chuẩn mực, đuổi theo thời thượng.
e. Giải pháp
– Về phía mái ấm gia đình: Bố mẹ phải làm gương trong việc sử dụng ngôn từ mẹ đẻ cũng như tiếng nước ngoài; những lệch lạc trong văn hóa ngôn từ (viết, nói, tiếp xúc) trẻ tiếp thu, bắt chước rất nhanh.
– Về phía nhà trường, xã hội:
+ Giáo dục đào tạo học viên ý thức bảo vệ sự trong sáng tiếng Việt khi tiếp xúc qua điện thoại, social; tự trau dồi và làm phong phú vốn ngôn từ cả tiếng Việt và tiếng nước ngoài để nâng tầm văn hóa trong tiếp xúc và tư duy; dạy đúng chuẩn tiếng Việt; không sử dụng tiếng lóng khi tiếp xúc với học viên… Không sử dụng sách giáo khoa, từ điển kém chất lượng và có nhiều sai sót; nghiêm cấm những hành vi chửi bậy, nói bậy trong nhà trường.
+ Phải có những giải pháp cứng rắn để bảo vệ sự trong sáng của tiếng Việt. Kiên quyết vô hiệu những chương trình phát sóng trên truyền hình không đảm bảo chất lượng và trái với thuần phong mỹ tục của dân tộc bản địa. Kiểm soát ngặt nghèo thông tin mạng, sàng lọc thông tin kỹ lưỡng trước khi người đọc tiếp cận.
– Mỗi học viên tự trau dồi và rèn luyện tiếng mẹ đẻ và tiếng nước ngoài để có vốn từ phong phú và sử dụng đúng chuẩn mực. Không nên đuổi theo lối tiếp xúc dễ dãi, lệch lạc mà làm mất đi đi văn hóa tiếp xúc của chính mình.
g. Bài học nhận thức và hành vi
– Nhận thức: giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt là trách nhiệm, trách nhiệm và trách nhiệm của mọi công dân nước Việt, đặc biệt là thế hệ trẻ – những gia chủ tương lai của đất nước, cũng là đối tượng nhạy cảm nhất với cái mới càng cần tỉnh táo, bản lĩnh trước thời hội nhập, để góp thêm phần giữ vững bản sắc ngôn từ dân tộc bản địa mình.
– Hành động:
+ Luôn ý thức giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt, rèn luyện ngôn từ tiếp xúc, vận dụng đúng đắn những phương tiện tiếp xúc trong môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường cũng như trong học tập.
+ Luôn update, tiếp thu có tinh lọc những giá trị mới của thời tân tiến; hòa nhập nhưng vẫn giữ được phẩm chất trong sáng của người học viên.
2.3. Kết bài
– Khẳng định lại vấn đề.
3. Bài văn mẫu
Đề bài: Nghị luận về việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ và học tập tiếng nước ngoài
Gợi ý làm bài
3.1. Bài văn mẫu số 1Mỗi một người khi sinh ra đều có quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của tớ, có tiếng mẹ đẻ là ngôn từ ta biết nói đầu tiên. Tiếng Việt là ngôn từ trong sáng, đa dạng, phong phú và mang đậm bản sắc dân tộc bản địa Việt Nam. Thế nhưng lúc bấy giờ việc giữ gìn tiếng mẹ đẻ lại trở thành một vấn đề tương đối phức tạp và trở ngại vất vả, cùng với đó là việc học tập tiếng nước ngoài cũng làm cho ngôn từ nước nhà có phần thay đổi.
Tiếng Việt của tất cả chúng ta vốn là một ngôn từ vô cùng đa dạng, phong phú. Trong tiếng Việt có rất nhiều cách thức nói đa thanh, đa nghĩa, chỉ việc trong câu văn đảo trật tự từ hoặc thay đổi cách ngắt nghỉ hay thêm bớt một từ thôi là nghĩa của câu hoàn toàn có thể hoàn toàn thay đổi. Tiếng Việt cũng như linh hồn của đất nước vậy, nó là bản sắc, là hồn túy của dân tộc bản địa. Tiếng Việt chất chứa bề dày lịch sử, nét văn hóa, phong tục tập quán, tín ngưỡng truyền thống của dân tộc bản địa. Người Việt sử dụng tiếng Việt mới thẩm thấu được nhiều những lớp ý nghĩa trong cách nói năng của mọi người. Còn tiếng Việt là còn đất nước. Thế nhưng lúc bấy giờ, tiếng Việt lại ngày một trở nên mai một, biến chất. Con người tiêu dùng tiếng mẹ đẻ không hề khôn khéo, phong phú như trước nữa. Nếu để ý, bạn sẽ thấy thế hệ cha ông tất cả chúng ta dùng nhiều những từ cổ, cách nói có nhiều ca dao tục ngữ, lời lẽ đa dạng, muốn bay bổng có bay bổng, muốn vui nhộn có vui nhộn, muốn bi thương có bi thương. Còn người trẻ tuổi lúc bấy giờ, không những không nắm bắt được ngữ nghĩa của nhiều từ mà cách sử dụng tiếng mẹ đẻ cũng bó hẹp trong những từ thông dụng, cơ bản, không thể hiện được sự đa dạng, nhiều sắc thái của tiếng Việt.
Thêm vào đó, việc sử dụng nhiều tiếng lóng, những từ ngữ nước ngoài, chữ cải cách làm cho tiếng Việt bị biến chất. Việc học tập tiếng nước ngoài thì ngày càng trở nên phổ biến hơn, thông dụng hơn, thuận tiện và đơn giản hơn. Người Việt sử dụng tiếng Anh ngày càng nhiều và thông thạo. Không những thế tiếng tiếng Hàn, tiếng, Trung Quốc, tiếng Nhật Bản cũng ngày càng phổ biến. Việc học tiếng nước ngoài và học tiếng Việt dường như tỉ lệ nghịch với nhau. Người Việt thì sử dụng tiếng nước ngoài ngày càng nhiều nhưng sử dụng tiếng Việt thì lại càng biến chất, nghèo nàn.
Có những thay đổi trên một phần là vì sự phát triển của môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường xã hội, sự hội nhập của nước ta với thế giới làm cho những mặt của đời sống xã hội, kinh tế tài chính chính trị đều thay đổi trong đó có yếu tố văn hóa. Chúng ta đang đẩy mạnh giảng dạy tiếng nước ngoài trong giáo dục để phục vụ cho việc công tác thao tác sau khi ra trường. Các doanh nghiệp nước ngoài đang tràn vào Việt Nam ngày càng nhiều. Các bộ phim truyện, chương trình truyền hình, làn sóng idol… đã làm cho những bạn trẻ ngày càng sử dụng nhiều từ nước ngoài. Thay vào đó, việc vận dụng linh hoạt ngôn từ mẹ đẻ khá xa lạ và trở ngại vất vả với những bạn. Điều này dẫn đến tiếng Việt ngày càng bị mai một, biến chất, có nhiều từ ngữ thậm chí không hề được sử dụng trong tiếp xúc, trong đời sống hằng ngày.
Tiếp thu tinh hoa văn hóa quả đât trong đó có tiếng nước ngoài là rất tốt. Nhưng song song với đó, tất cả chúng ta phải có ý thức dữ thế chủ động giữ gìn tiếng mẹ đẻ của tớ bằng phương pháp thường xuyên đọc sách, lắng nghe và sử dụng thường xuyên ngôn từ tiếng Việt một cách đa dạng, phong phú. Có như vậy tất cả chúng ta mới gìn giữ được những nét trẻ đẹp của ngôn từ dân tộc bản địa tất cả chúng ta.
3.2. Bài văn mẫu số 2Ngôn ngữ mẹ đẻ của một quốc gia dân tộc bản địa là biểu lộ cho nền văn hóa của đất nước, là di sản vô cùng quý giá của dân tộc bản địa mà ông cha ta đúc kết, hoàn thiện suốt mấy ngàn năm văn hiến, đồng thời là một trong những yếu tố cấu thành đất nước. Ngày nay trong xu thế hội nhập toàn cầu, việc biết thêm một vài ngôn từ để nâng cao trình độ là hoàn toàn hợp lý và thiết yếu, thế nhưng, không vì thế mà tất cả chúng ta bỏ quên không hề trân trọng tiếng mẹ đẻ, thay vào đó tất cả chúng ta phải rất là giữ gìn và phát huy nó như một niềm tự hào của dân tộc bản địa.
Tiếng mẹ đẻ hiểu nôm na là thứ ngôn từ đầu tiên tất cả chúng ta được học và tiếp xúc từ thuở thơ ấu, từ khi tất cả chúng ta khởi đầu có nhận thức. Con người từ khi sinh ra đã được nghe những tiếng à ơi từ lời ru ngọt ngào của bà của mẹ, tiếng nói đầu đời chẳng phải tất cả chúng ta được học ở trường ở lớp mà do chính những người dân thân trong gia đình trong mái ấm gia đình chỉ dạy. Nói như vậy để biết rằng tiếng mẹ đẻ gần như thể là một bản năng được xây dựng trong chính quá trình tất cả chúng ta sinh sống và phát triển, dù không được giảng dạy chính thức ở trường học thì bản thân mỗi con người vẫn hoàn toàn có thể lĩnh hội được thông qua đời sống hằng ngày, thông qua tiếp xúc với xã hội. Tiếng mẹ đẻ là một dạng ngôn từ mang tính chất chất truyền thống và thừa kế, cha mẹ truyền cho con cháu của tớ thông qua quá trình nuôi dạy, là cái gốc gác đã ăn sâu vào máu thịt vào tâm hồn của mỗi con người, trở thành nét đặc sắc riêng cho từng quốc gia, dân tộc bản địa, dùng để phân biệt Một trong những dân tộc bản địa với nhau và thể hiện sự thống nhất của một hiệp hội người.
Tiếng nước ngoài hay còn gọi là ngoại ngữ, là một ngôn từ thứ hai, của một quốc gia dân tộc bản địa khác, việc học tập nó rất trở ngại vất vả, chính bới nó không mang tính chất chất truyền thống và thừa kế, cũng không phải được sử dụng phổ biến trong một hiệp hội người của một quốc gia. Việc tiếp xúc với nó rất hạn chế, đặc biệt con người khó hoàn toàn có thể nói rằng một ngoại ngữ như tiếng mẹ đẻ bởi chất giọng và thói quen sử dụng tiếng mẹ đẻ từ thời ấu thơ. Ngoại ngữ là ngôn từ thứ hai tất cả chúng ta phải học tập tích cực và sử dụng thường xuyên thì mới hoàn toàn có thể sử dụng tương đối thành thạo. Người ta có xu hướng quên đi những ngoại ngữ mà tôi đã học tập, thậm chí là thành thạo, nếu không còn sự củng cố thường xuyên chính bới nó là dạng kiến thức và kỹ năng tích cực rèn luyện, không phải là một thói quen như tiếng mẹ đẻ.
Đất nước đang trên đà hội nhập, Open giao lưu với thế giới, nhằm mục đích thúc đẩy sự phát triển của nền kinh tế tài chính, văn hóa, xã hội. Sự trao đổi giao lưu với người nước ngoài ngày càng trở nên phổ biến và cực kỳ quan trọng trong việc làm. Điều khuyến khích mỗi thành viên cần ý thức tự trau dồi cho mình thêm một vài ngoại ngữ để phục vụ cho nhu yếu việc làm và phát triển bản thân, nâng cao tầm tri thức. Đặc biệt trong những trường học đã tương hỗ update thêm môn ngoại ngữ, phổ biến nhất là tiếng Anh để phục vụ nhu yếu học tập của những em học viên. Đó là một tín hiệu tích cực, đánh dấu sự phát triển và quyết tâm đổi mới của đất nước của nhân dân ta, nhận thức của dân tộc bản địa đã ở một tầm cao mới, thật đáng mừng. Tuy nhiên, tích cực trau dồi ngoại ngữ nhưng tất cả chúng ta cũng phải để ý quan tâm phát triển và củng cố tiếng mẹ đẻ, trước khi tham gia học một ngôn từ khác thì tất cả chúng ta phải nắm cho tinh cho kỹ ngôn từ của dân tộc bản địa cái đã. Chứ đừng để kiểu nửa vời, tiếng nước họ thì bập bẹ tiếng mẹ đẻ cũng chẳng tinh thông, bởi trong cả ngôn từ của nước mình mà cũng không rành thì mặt mũi nào trò chuyện với bạn bè quốc tế, nếu họ hỏi đến, đó là mất gốc, xấu hổ lắm. Chúng ta phải luôn luôn ý thức được rằng tiếng mẹ đẻ là di sản vô cùng quý giá của dân tộc bản địa mà cha ông ta đã mấy ngàn năm phấn đấu để giữ gìn, rồi truyền lại cho con cháu, là niềm tự hào của dân tộc bản địa. Đã là người Việt thì phải lấy tiếng Việt làm cái gốc, để dù đi tới đâu người ta cũng nhận ra: “A, anh là người Việt Nam!”, không thể nhầm lẫn với bất kỳ một dân tộc bản địa nào khác.
Biết ngoại ngữ cũng là một niềm tự hào, là thứ để xác định sự nỗ lực của mỗi thành viên trong quá trình hoàn thiện bản thân và sẵn sàng sẵn sàng cho bước đường trong tương lai. Thế nhưng, tất cả chúng ta phải sử dụng ngoại ngữ sau cho đúng và hợp lý, lúc nào dùng lúc nào không, đừng lạm dụng quá mức mà trở thành người kém duyên, thiếu hiểu biết. Nhiều bạn trẻ, tiếng Anh biết được đôi ba chữ, chẳng lấy gì làm tinh thông, ấy thế mà lúc nói chuyện cứ phải chêm thêm mấy từ vào, cốt là để cho nó “sang”, để khoe khoang với bạn bè rằng ta đây cũng biết ngoại ngữ. Nhưng làm thế để được gì khi trong mắt người đối diện bạn thật kệch cỡm và vui nhộn, phát âm không chuẩn, cấu trúc của tiếng mẹ đẻ thì bị làm cho rối tung rối mù cả lên, làm mất đi sự trong sáng của tiếng Việt? Và đặc biệt không phải trường hợp nào thì cũng dùng ngoại ngữ, bạn nghĩ sao về việc ông bà, họ hàng xưa nay chỉ nói tiếng mẹ đẻ, bạn lại nói chuyện với họ bằng tiếng Anh, thế không phải là tự tạo sự sự không tương đồng ngôn từ và cực kỳ không tôn trọng người đối diện hay sao? Một quan điểm khác về việc học ngoại ngữ, có người nói rằng ngoại ngữ có hay là không cũng chẳng sao, bởi tôi chẳng bao giờ dùng đến, cũng chẳng có thời cơ ra nước ngoài. Đó là một quan điểm rất là sai lầm, đặc biệt là với những bạn trẻ, sao những bạn biết là không dùng đến, sao những bạn biết là không còn thời cơ? Trong khi ngoài kia, những nhà tuyển dụng luôn yêu cầu trình độ ngoại ngữ nhiều chủng loại làm điều kiện ưu tiên, còn thời cơ ra nước ngoài là vì bản thân bạn tự tạo ra chứ cớ sao nói là không còn thời cơ. Chung quy lại cũng chỉ là vì cái suy nghĩ lười biếng, không năng động, tính ì quá lớn của một bộ phận con người, nếu cứ thế mãi thì bao giờ bạn mới hoàn toàn có thể thành công được đây.
Tóm lại, tất cả chúng ta phải có ý thức giữ gìn tôn trọng và phát huy tiếng mẹ đẻ, luôn tự hào về nền văn hiến 4000 năm của dân tộc bản địa, nó giúp tâm hồn tất cả chúng ta trở nên trong sáng, tìm về với những bình yên, những giá trị văn hóa tốt đẹp, trân quý của dân tộc bản địa. Song song với đó việc học tập ngoại ngữ là vô cùng thiết yếu, giúp tất cả chúng ta mở mang đầu óc, tạo những thời cơ tốt đẹp cho môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường trong tương lai. Đặc biệt đối với ngôn từ nào dù là tiếng mẹ đẻ hay ngoại ngữ tất cả chúng ta cũng phải có thái độ học tập thật tráng lệ, tránh thái độ hời hợt “Nhất bên trọng, nhất bên khinh”, hoặc bóp méo ngôn từ.
–Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp—
Đăng bởi: Blog LuatTreEm
Chuyên mục: Giáo dục đào tạo, Lớp 12
Tải thêm tài liệu liên quan đến nội dung bài viết Nghị luận về vai trò của tiếng mẹ de
Post a Comment