Review Đề 2: Từ bài Bàn luận về phép học
Thủ Thuật về Đề 2: Từ bài Bàn luận về phép học 2022
Bùi Trung Minh Trí đang tìm kiếm từ khóa Đề 2: Từ bài Bàn luận về phép học được Cập Nhật vào lúc : 2022-09-02 13:08:01 . Với phương châm chia sẻ Bí kíp về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi tham khảo nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Mình lý giải và hướng dẫn lại nha.
Văn mẫu lớp 8: Phân tích tác phẩm Bàn luận về phép học của Nguyễn Thiếp gồm dàn ý rõ ràng, cùng 6 bài văn mẫu, giúp những em học viên lớp 8 tham khảo, tích lũy vốn từ để viết văn ngày càng hay hơn.
Nội dung chính- Phân tích Bàn luận về phép học của Nguyễn ThiếpDàn ý phân tích tác phẩm Bàn về phép đọcPhân tích tác phẩm Bàn về phép học – Mẫu 1Phân tích tác phẩm Bàn về phép học – Mẫu 2Video liên quan
Đang xem: Bài văn bàn luận về phép học

Thông qua 6 bài văn mẫu, sẽ tương hỗ cho những em hiểu thêm về tác phẩm Bàn về phép đọc của Nguyễn Thiếp. Vậy mời những em cùng theo dõi nội dung rõ ràng trong nội dung bài viết dưới đây của lingocard:
Phân tích Bàn luận về phép học của Nguyễn Thiếp
Dàn ý phân tích tác phẩm Bàn về phép đọc Phân tích tác phẩm Bàn về phép học – Mẫu 1 Phân tích tác phẩm Bàn về phép học – Mẫu 2 Phân tích tác phẩm Bàn về phép học – Mẫu 3 Phân tích tác phẩm Bàn về phép học – Mẫu 4 Phân tích tác phẩm Bàn về phép học – Mẫu 5 Phân tích tác phẩm Bàn về phép học – Mẫu 6
Dàn ý phân tích tác phẩm Bàn về phép đọc
I. Mở bài:
– “Bàn luận về phép học” là một văn bản chính luận sắc bén, ngắn gọn của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp.
II. Thân bài:
Luận điểm 1: Tác giả nêu lên mục tiêu chính của việc học
– Lựa lựa chọn cách nói trực tiếp, không vòng vo, tác giả xác định mục tiêu chính của việc học là học đạo lý, học làm người bằng sự so sánh, liên tưởng đến hiện tượng kỳ lạ có thật: ngọc không mài không thành đồ vật.
* Luận điểm 2: Phê phán những lối học sai trái, lệch lạc, không đạt hiệu suất cao
– Tác giả tiếp tục nêu thẳng thực trạng nền giáo dục nước ta từ khi lập quốc đã bị thất truyền. Các lối học ông đưa ra phê phán gồm có:
+ Lối học a dua, hình thức.
+ Lối học hòng cầu danh lợi.
+ Đặc điểm chung của tất cả hai lối học này và những lối học tiêu cực khác là đều không quan tâm đến tam cương, ngũ thường, đến kiến thức và kỹ năng thực học mà chỉ để thỏa mãn những nhu yếu không chính đáng.
+ Kết quả của những lối học lệch lạc: Hỏng từ chúa đến quần thần đến dân chúng. Chính điều ấy là một trong những nguyên nhân khiến nước mất nhà tan, vận nước ngắn ngủi, đời sống nhân dân không thể phát triển, văn minh được.
* Luận điểm 3: Tác giả đề ra những phương pháp học đúng đắn, hiệu suất cao
– Mở rộng trường học, tạo điều kiện thuận lợi cho những người dân dân toàn nước được đi học không kể giai cấp, tầng lớp.
– Về tư tưởng, đạo lí gốc thì nhất định phải theo Chu Tử.
– Về phương pháp học: học từ đơn giản đến phức tạp, tiến dần theo từng cấp học, học gắn sát với thực hành.
⇒ Kết quả: đào tạo được nhân tài, nhà nước thịnh trị.
– Ý nghĩa của phép học chân chính: tác giả dùng cách nói tăng tiến để thấy được quan hệ giữa giáo dục với chính trị: giáo dục tạo ra người tài đức, đất nước có người tài thì sẽ thái bình thịnh trị.
* Luận điểm 4: Nghệ thuật
– Lập luận ngặt nghèo.
– Cách hành văn ngắn gọn, dễ hiểu, thuyết phục, không biến thành vòng vo, rườm rà.
III. Kết bài:
– Khẳng định lại giá trị tác phẩm: Với cách lập luận ngặt nghèo, tác phẩm đã đưa ra được mục tiêu và phương pháp của việc học chân chính.
– Liên hệ, đánh giá: Qua đó, ta thấy được tài năng, tấm lòng của tác giả với sự nghiệp xây dựng đất nước.
Phân tích tác phẩm Bàn về phép học – Mẫu 1
La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp là một trong những danh nho học rộng tài cao của lịch sử nước ta. Sự nghiệp và sự uyên thâm của ông đã được người đời tôn lại bậc thầy. Dưới sự mời gọi chân thành, tha thiết của vua Quang Trung, La Sơn Phu Tử mới nhận lời ra phò giúp triều đình. Trong quá trình đó ông đã dâng lên nhiều bản tấu đáng chú ý, đặc biệt là bài tấu dâng vào tháng 8/1971 nói về ba việc của một quân vương, trong đó đáng chú ý hơn cả là Bàn về phép học đã đem đến những nhận định đúng đắn, sáng suốt..
Xem thêm: đồ án tốt nghiệp cơ khí miễn phí
Dâng bản tấu này Nguyễn Thiếp nung nấu trong mình mong muốn trấn hưng sự nghiệp học tập của nước nhà, để mở mang dân trí, tăng cường học thuật. Bởi vậy trong phần triển khai vấn đề ông đã viết hết sức logic mạch lạc, về mục đích, nội dung cũng như phương pháp học tập, để từ đó người đọc mà noi theo.
Mở đầu bản tấu, ông dẫn ngay một câu cổ ngữ kinh điển: “Ngọc không mài không thành đồ vật, người không học không biết rõ đạo” . Đạo ở đây chính là con đường học tập đạo đức, cách ứng xử với nhau trong đời sống hàng ngày, nhỏ là phạm vi gia đình, lớn là phạm vi xã hội. Đây cũng chính là cái đích của sự học. Như vậy, đối với La Sơn Phu Tử học trước hết là để làm người, làm một con người sống có đạo đức, sự học ấy không nằm ngoài như “tam cương ngũ thường” vốn có bấy lâu nay. Nhân đó, ông cũng nói lên thực trạng lúc bấy giờ khi “nền chính học đã bị thất truyền” , con người ta đua nhau lối học hình thức cầu danh lợi, chẳng biết đến đạo tam cương ngũ thường. Và ông đã đưa ra những dẫn chứng hết sức tiêu biểu “chúa tầm thường thần nịnh hót” nói lên thực tế đất nước ta dưới đời vua Lê, nạn mua quán bán chức tràn lan, đất nước mục duỗm từ trên xuống dưới,…Và cảnh “Nước mất, nhà tan cũng đều do những điều tệ hại ấy”.
Trước thực trạng đó của nước nhà, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã đề xuất đến những giải pháp hết sức thuyết phục. Đối với một đất nước hưng thịnh hay là không chính là ở hiền tài của nước đó, bởi “Hiền tài là nguyên khí của quốc gia, nguyên khí thịnh thì thế nước rồi lên rất cao, nguyên khí suy thì thế nước yếu rồi xuống thấp” Cách để tạo ra hiền tài không gì khác chính là trấn hưng sự nghiệp học tập của đất nước. Ông đã đưa ra những nội dung và phương pháp học tập thiết thực, chính xác nhất.
Trước hết trường học ở các phủ huyện sẽ được mở rộng, để con cháu có thể “tùy đâu tiện đấy mà học”. Quan điểm của ông tuy đã cách chúng ta hàng thế kỉ nhưng đọc kĩ vẫn thấy còn giá trị cho đến thời điểm hiện tại. Vậy cách học như thế nào cho chính xác nhất? Theo ông học đầu tiề phải “lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc”, quả đúng như vậy, chưa có cái căn bản, cái gốc mà chộp giật học ngay lên rất cao, tất yếu sẽ bị chết yếu. Bởi vậy cần học từ thấp cho đến cao, ban đầu học tứ thứ, ngũ kinh, chư sử.
Phương pháp thứ hai là học rồi tóm lược lại cho gọn. Với vế thứ nhất, để làm được chúng ta cần đọc sâu, đọc kĩ để hiểu bản chất vẫn đề. Chỉ khi hiểu được bản chất thì mới có thể tóm lược lại cho dễ nhớ. Nói đến vấn đề này ta lại thấy một thực trạng đáng buồn hiện nay, học và đọc tràn lan, quá nhiều, khiến việc học không được hiệu quả. Người ta chú trọng số lượng hơn chất lượng, nhưng thực tình lại rất có hại. Đọc ít mà nhớ kĩ, ngấm sâu ấy mới là cách học tốt. Phải biết biến kiến thức của người thành kiến thức của mình, khi ấy sự học mới được coi là thành công.
Phương pháp cuối cùng chính là học phải đi đôi với hành. Tư tưởng giáo dục của ông hết sức hiện đại, tiến bộ. Học chỉ để đó thì chưa phải sự học, học phải biết ứng dụng, vận dụng nó vào thực tiễn cuộc sống. Đấy là lối học tốt nhất, hoàn thiện nhất giúp người ta vừa ghi nhớ, năm sâu kiến thức, vừa đồng thời gợi mở những tri thức mới. Lối học đó khác hoàn toàn với việc học chay, học vẹt cốt chỉ được trong thoáng chốc, không phục vụ lâu dài.
Cuối của văn bản, La Sơn Phu Tử một lần nữa khẳng định: “Đạo học thành thì người tốt nhiều; người tốt nhiều thì triều đình ngay ngắn mà thiên hạ thịnh trị” . Quá cũng chính là kết quả của việc học tập đúng đắn, nghiêm túc. Bài tấu ngắn gọn, kiệm lời mà tràn đầy ý nghĩa. Với lập luận rõ ràng, sắc bén La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã đưa ra mục đích, phương pháp của việc học chân chính. Ý nghĩa của tác phẩm cho đến thời điểm của văn bản cho đến thời điểm hiện tại vẫn còn được giữ nguyên giá trị.
Phân tích tác phẩm Bàn về phép học – Mẫu 2
Nguyễn Thiếp (1723-1804) tự là Khải Xuyên, hiệu là Lạp Phong Cư Sĩ, người đương thời kính trọng gọi là La Sơn Phu Tử, quê ở làng Mật Thôn, xã Nguyệt Ao, huyện La Sơn (nay thuộc huyện Đức Thọ), tỉnh thành phố Hà Tĩnh. Nguyễn Thiếp là người “thiên tư sáng suốt, học rộng hiểu sâu”, từng đỗ đạt, làm quan dưới triều Lê nhưng sau đó từ quan về dạy học. chính vì gắn bó với việc làm dạy học cho nên vì thế Nguyễn Thiếp hiểu ra mục tiêu thật sự của việc học. Có thể nói bài bàn luận về phép học của Nguyễn Thiếp không riêng gì có để lại cho những người dân thời địa ấy những bài học kinh nghiệm tay nghề quý giá mà còn để lại cho tất cả chúng ta những người dân thế hệ ngày này và tương lai.
Bàn luận về phép học là một phần trong bản tấu của Nguyễn Thiếp gửi cho vua Quang Trung. Trong bài này tác giả của tất cả chúng ta đã nêu rõ quan điểm của tớ về mục tiêu thật sự của việc học đó là đạo đức, là tri thức, để góp thêm phần hưng thịnh cho đất nước.
Trước hết tất cả chúng ta hãy cùng nhau đi tìm hiểu về thể loại tấu trong văn học Việt Nam. Tấu là một loại văn bản của quan lại hoặc của thần dân trình lên vua chúa để trình bày một ý kiến, đề nghị nào đó có liên quan đến chủ trương cai trị hoặc những vấn đề quan trọng của triều đình, quốc gia. Cùng dạng với loại văn bản này còn tồn tại nghị, biểu, khải, sớ… Tấu hoàn toàn có thể được viết bằng chữ Hán hoặc chữ Nôm, theo hình thức văn xuôi hay văn biền ngẫu.
Mở đầu đoạn trích tác giả nêu lên câu châm ngôn để đã cho tất cả chúng ta biết được mục tiêu chân chính của việc học là gì “Ngọc không mài, không thành đồ vật; người không học”. Theo đó tất cả chúng ta sẽ đi tìm hiểu hai vấn đề đó đó là bàn luận về mục tiêu của việc học và tác dụng của việc học. Với mục tiêu của việc học tác giả đưa ra câu nói trên. Đó là cách so sánh vô cùng hay và mê hoặc. việc học in như thể mài ngọc thành đồ vật vậy, con người không học thì cũng không thể thành người được. Đó là cả một quá trình dài đầy gian truân và thách thức nhưng mục tiêu chính mà việc học đặt ra là để hoàn thiện con người. Sự hoàn thiện đó gồm có trước hết là đạo đức và sau đó là tri thức.
Việc học vốn mang một ý nghĩa cao quý : “Biết rõ đạo”. Tức là học để biết phương pháp làm người, học để sống tốt, cư xử đúng chuẩn mực. “Ngọc không mài, không thành đồ vật“, con người không học tập, tu dưỡng thì chẳng thành được con người hoàn toàn có thể thao tác tốt, giúp ích cho đời. Dưới thể chế phong kiến theo Nho giáo xưa, học tập, thi cử còn là một con phố trực tiếp dẫn đến chốn quan trường, là thời cơ để một đấng nam nhi góp sức mình cho đất nước. Như vậy hoàn toàn có thể thấy việc học rất quan trọng đặc biệt là trong xã hội phong kiến xưa. Học tập là một quy luật tất yếu trong môi trường tự nhiên thiên nhiên sống đời thường. Kẻ đi học là học luân thường đạo lí để làm người. Đạo học ngày trước lấy rèn luyện đạo đức làm chính, đó là những cách cư xử trong tam cương ngũ thường rất lâu rồi.
Chính vì thế tác giả nhấn mạnh vấn đề vào việc học là rất thiết yếu. Con người mà không học thì in như ngọc không mài không thành đồ vật và không thể thành người hoàn thiện được. những truyền thống quý báu như Tiên học lễ hậu học văn được thừa kế từ những bàn luận của Nguyễn Thiếp. Đặc biệt tác giả đã lấy việc học để chứng tỏ trong thực tế, từ đó nêu lên những sai trái tiêu cực trong đường lối giáo dục đương thời sẽ gây ra những hậu to lớn cho toàn dân tộc bản địa. tác giả nêu lên nền học chính của tất cả chúng ta đã bị mất từ lâu thay vào đó là lối học mau hòng danh hợi. Như vậy thì chúa tầm thường mà thần thì nịnh hót, nước mất nhà tan là lẽ đương nhiên. Học mà chỉ để ý quan tâm đến bổng lộc không để ý quan tâm đến nội dung của cái mình đang học thì làm thế nào hoàn toàn có thể tiếp thu được những kiến thức và kỹ năng trong nội dung ấy.
Học chỉ biết để hưởng vinh hoa phú quý ra làm quan chứ không quan tâm đến nội dung thì đó là sai lệch. Nhưng đó lạ đó đó là thực trạng của nền giáo dục đương thời. Những kẻ học tập như vậy, nếu có ra làm quan thì cũng chỉ là những viên quan dốt nát, hỏi làm thế nào hoàn toàn có thể lo đời giúp nước? Tác hại của lối học lệch lạc, sai trái đó gây tác hại nghiêm trọng và lâu dài vì những kẻ bất tài thường hay xu nịnh, luồn lọt để được thăng quan tiến chức, từ từ trở thành lũ sâu mọt, chỉ biết vinh thân phì gia mà quên đi quyền lợi chung của đất nước, dân tộc bản địa. Và lối học ấy ngày này ta gọi là học vẹt, học chỉ để đi thi, thi xong là quên hết không còn ý nghĩa gì.
Không chỉ đưa mục tiêu chân chính cũng như tác dụng thực sự của việc học đối với hưng thịnh đất nước mà Nguyễn Thiếp còn khuyên vua Quang Trung mở hình thức học phổ biến hơn. Làm thế nào để tất cả mọi người đều ý thức được việc học và hoàn toàn có thể học ở bất kì đâu : “Thầy trò của phủ, huyện, những trường tư, con cháu những nhà văn võ, thuộc lại ở những trấn cựu triều, đều tùy đâu tiện đấy mà đi học”.
Về trình tự học cũng như ta học chứ vậy, phải đi từ thấp tới cao từ nhỏ tới lớn. phải biết được những vần âm có trong bảng thì mới mong học được thành những chữ ghép vào với nhau “Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm”. Có thể hiểu rằng muốn học rộng thì trước tiên phải học được những cái cơ sở cái nền tảng thì mới hoàn toàn có thể mong làm cho kiến thức và kỹ năng của tớ sâu rộng và giúp ích cho đất nước được. không những thế tác giả chỉ ra việc học và việc hành phải đi đôi link với nhau, học trước rồi hành sau không thể bỏ được nếu muốn học thành tài.
Xem thêm: file cad đồ án tốt nghiệp khách sạn
Cuối cùng tác giả xác định tác dụng to lớn và lâu dài của việc học đối với mỗi thành viên và cho toàn đất nước. Họa may kẻ nhân tài mới lập được công, nhà nước nhờ thế mà vững yên. Đó mới thực là cái đạo ngày này còn có quan hệ tới lòng người. Xin chớ bỏ qua. Đạo học thành thì người tốt nhiều; người tốt nhiều thì triều đình ngay ngắn mà thiên hạ thịnh trị. Phương pháp học tập tốt sẽ là tiền đề để tạo ra những người dân dân có đức có tài năng tương hỗ cho đất nước hưng thịnh. Người học giỏi mà có đạo đức thì cũng góp thêm phần làm cho đất nước hưng thịnh.
Xem thêm nội dung bài viết thuộc phân mục: Luận văn
Tải thêm tài liệu liên quan đến nội dung bài viết Đề 2: Từ bài Bàn luận về phép học
Post a Comment